(Tặng quân tình nguyện Việt Nam chiến đấu ở Nam Lào đoàn 565-1965-1970)
Ai bảo gốc tre không ngonChúng tôi đã chén nghìn con lục mạy
Lục mạy xào mỡ đắng cayBao nhiêu cũng hết mỗi ngày thêm măng./.
*Tiếng dân tộc Lào gọi (Con măng) là (lục mạy)
(Tặng quân tình nguyện Việt Nam chiến đấu ở Nam Lào đoàn 565-1965-1970)
Ai bảo gốc tre không ngonChúng tôi đã chén nghìn con lục mạy
Lục mạy xào mỡ đắng cayBao nhiêu cũng hết mỗi ngày thêm măng./.
Đi trong vườn cây chiều nayGió rung cành lá, lá lay ánh chiềuVịn vào cây gió đưa xiêuLá đè lên lá nhớ nhiều Trường SơnNhớ ngày đi bẻ măng nonChân đi giày tất vắt còn bám lênVõng đưa lúc lắc trời nghiêngChập trờn cánh võng mây vờn trên caoBỗng dưng nhớ tưởng chiêm baoVào vườn nhớ lại năm nào Trường Sơn.
Khen rằng chợ Cậy xã taToàn dân góp sức làm ra chợ nàyChợ Cậy nâng cấp khác ngayKhang trang đẹp đẽ hàng ngày đông vuiNgười bán luôn nở nụ cườiCần gì có lấy xin mời tự nhiênSớm chiều đều bán thường xuyênGiá cả vừa phải không phiền lắm đâuAi mà cần có nhu cầuThức ăn tạp hóa cá rau xin mờiThực phẩm rau quả rất tươiMua hàng chợ Cậy về rồi cứ khen.
Con người làm đục bầu trờiKhí độc khói bụi đồng thời bay lênHòa vào mây gió bên trênTạo ra vòng xoáy cho nên bão vềHạn nhiều ê ẩm, ẩm êBão lụt gập đến vỡ đê ngập làngNguyên nhân thấy đã rõ ràngTại con người cả rõ ràng nhận raBiến đổi khí hậu gần xaThiên nhiên phá hoại chính là ta đâyKiến thức nằm ở trong tayCố tình làm hại ta đây chịu đòn./.
(Thời kỳ chiến tranh tôi ở chiến trường không được về dự tang tứ thân phụ mẫu)
Mẹ hát ru con ngủ trong nôi
Thấm thoát nay con sáu trục rồi
Công ơn cha mẹ còn chưa trả
Để lại nợ con hận một đời.
Cha mẹ xa con tận chân trời
Con gọi tra mẹ không thấy ơi
Công cha nghĩa mẹ như trời biển
Khoan dung hiếu đạo con nhận thôi.
Một rá khoai nang một bát cà
Ấm trà xanh đặc mới vừa pha
Trà thái khen ngon còn thua nước
Mộc Châu - Đà Lạt vẫn kém xa...
Phố thị nhiều tiền mà vẫn thiếu
Quê tôi đồng ruộng ứ thừa ra
Mùa nào thứ ấy tha hồ chọn
Sài Gòn - Hà Nội được thế à....
(Trong thời kỳ công nghiệp hóa)
Nhà nông hết rộng làm gì
Học xong con cháu phải đi kiếm nghề
Gần xa tìm khắp chán chêTay nghề không có ai thuê đến mình
Ruộng vườn nuôi sống gia đìnhBiết bao thế hệ kế sinh trường tồn
Bây giờ hết ruộng bồn chồnDôi thừa lao động cả thôn xóm làng
Dự án còn để trống hoangCác ông nhàn rỗi lang thang suốt ngày
Tiền ruộng nhận về hết ngayXây nhà mua sắm đến nay không còn
Làm gì mà sống các conNhà nông hết ruộng phải dồn đi đâu
Nghĩ rằng phải tính mau mauHọc nghề, tìm việc, xin đâu mà làm
Không nhanh khốn khổ cả làngThanh niên trẻ khỏe chuyển sang ngành nghề
Biết đâu dự án lại vềThu nốt đất ở làng quê phải dời
Công nghiệp nan rộng khắp nơiNông dân biến đổi thành người công nhân
Tay nghề công nghiệp rất cầnCung cầu theo kịp người dân yên lòng
Ngược chiều cuộc sống long đongPhi thương bất phú, phi nông thế nào?.
Yêu hoa tôi chuyển trồng hoaNgày xưa trồng lúa, dưa, cà đưa sang
Lúc đầu kỹ thuật ngỡ ngàngBây giờ quen biết hoa càng to bông
Sắc hoa rực rỡ ruộng đồngĐẹp nhà, đẹp chợ, ánh hồng hội xuân
Trước đây tôi gặp khó khăn
Trồng hoa quắt lại mầy lần loại đi
Siêng năng chăm bón đúng kỳBông to màu đẹp xuất đi dễ dàng
Nghề hoa vừa đẹp vừa sangQuanh năm hoa bán, rộn ràng hơn xưa
Trồng hoa chẳng quản nắng mưaNhu cầu xã hội vẫn chưa đủ cùng
Trước kia nghèo túng bùng nhùngNay tôi giàu có nhà trồng bán hoa...
5-10-2007
"Con ong làm mật yêu hoaCá bơi yêu nước chim ca yêu đời"
Thợ xây yêu cát yêu vôiYêu xi, gạch, đá thép phôi làm nhàVăn minh làng xóm ngợi caThành phố hiện đại chính là thợ xâyYêu anh khéo léo đôi tayNon sông đất nước từng ngày đẹp thêmĐùa vui cười đẹp như tiênĂn nằm ngủ nghỉ không phiền nhà chiXây xong hội thợ chuyển điTâm hồi để lại tiếng thì mang theo./.
Dắt xe xuống bến đò ngangĐột nhiên nhận thấy ngỡ ngàng em đâyBắt tay nắm chặt bàn tayBồi hồi xúc động nhớ ngày xa xưaNhìn trời sắp đổ cơn mưaNi lông che kín cũng vừa cả emGiải bầy tâm sự ra xemNghe như mơ mộng trong đêm hôm nàoMãi quên chủ lái chống sàoTừ từ cấp bến lao xao lên bờNhìn em mặt đỏ như tờHẹn nhau gặp mặt - thẩn thờ... chia tay./.
Khi tôi đã bật nụ cườiTinh thần khoan khoái trong người khỏe raGân cốt bắt nhịp múa caThần kinh, cơ bắp, điều hòa vui chungChân tay nét mặt ung dungHuy động nguồn lực tập trung vì cườiTôi cười quên hết bệnh lườiSuy tư buồn chán đồng thời biến điTôi cười tác dụng mỗi khiHình như trẻ lại, bệnh thì xua tanNụ cười bằng thuốc mười thangTội gì cười, dấu để mang bệnh vềCười to dai dẳng đừng chêTôi thấy có lợi hả hê mà cườiAi ơi muốn bảo mọi người:Nụ cười, người khỏe, dồng thời trẻ ra./.
Nhà giàu nghĩ khác nhà nghèoNhà giàu phát triển những điều thông minhNhà nghèo thường nghĩ linh tinhNhà giàu hay nghĩ việc mình phải loNhà giàu thích nghĩ việc toNhà nghèo hay nghĩ con cò con chimNhà nghèo thường nghĩ ăn thêmNhà giàu tính trước làm thêm việc gìNhà giàu giảm thu tăng chiNhà nghèo chi đã bù chì tính sauNôm na đùa vui máy câuThay đổi cách nghĩ làm giàu nay maiNgược chiều bên đúng - bên saiBên giàu nghĩ đúng - bên sai thì nghèo./.
Ở đâu cũng có thường dânSớm hôm tần tảo chuyên cần làm ănTrên đời không ít khó khănMiếng cơm, manh áo, đệm, chăn thiếu dùngVô tư cởi hết cõi lòngBuồn vui chia sẻ buồn chung cộng đồngNgàn năm tao nhã sáng trongLàm nên sử tích anh hùng đấy thôiKhi cần đào núi sẻ đồiChiến tranh đánh giặc, chốt nơi chiến trườngGặp dân gợi nhớ mến thươngTrăm ơn vạn sự nhờ thường người dân.
Mẹ tôi chân cứng đá mềm
Bàn chân chai sạm đi đêm quen nhiều
Mùa màng gánh vác đủ điều
Lúa ngô rơm rạ mang theo về nhà
Việc cần không ngại đường xa
Trèo đèo lội suối hai ba ngày trời
Trước đây mẹ khổ nhiều rồi
Cơm mo cà muối mẹ ngồi bẻ ăn
Một mình vất vả ngày đêm
Mặt trời đã tắt tối đen mới về
Trong nhà công việc bộn bề
Đảm đang lo liệu không hề kêu con
Con thương nhớ mẹ nhất nhà
Muốn đền nghĩa mẹ, mẹ xa mất rồi.
Bài dự thi thơ về Bác Hồ năm 2011
Bác Hồ tỏa sáng khắp nơiQuê hương đất nước - trọn đời thủy chungBóng hình Người bước ung dungĐại dương - Châu lục trùng trùng vượt quaTên Người đẹp thắm bao laGhi vào sử sách ngợi ca muôn đời./.
Bài dự thi thơ về Bác Hồ năm 2011
Từ ngày Bác đã đi xa
Nỗi niềm nhớ Bác như là cha con
Một đời vì nước vì nonBác đi để lại giang sơn nước nhà
Bác đi bao việc đặt raSuy tư việc nước, việc nhà đều lo
Có hôm con đã nằm mơBác ngồi câu cá bên bờ bao sen
Môi hồng má đỏ như sonChòm râu mái tóc vẫn còn như xưa
Con nhìn ngắm Bác say sưaNhớ lời Bác dạy kính thưa làm tròn
Bóng hình đọng mãi trong conTrước sau như một sắt son lời thề
Viếng xong thưa Bác! con vềBác ơi yên nghỉ bốn bề thủ đô
Khắp miền con cháu Bác HồHàng năm thăm viếng cúng thờ Bác luôn
Con xa nhớ Bác thường xuyênẢnh Bác treo giữa bên trên bàn thờ
Ngày mai sinh nhật Bác HồĐêm nay không ngủ làm thơ ơn Người./.
Tháng 8/1864
Tay cày tay cuốc ra đi
Nhập vào quân ngũ - có gì vui hơn
Dân làng mở hội thường niênƯớc mơ tuổi trẻ như tiên gặp mình
Địa phương làng xóm - gia đìnhĐộng viên thăm hỏi thắm tình quê hương
Sục sôi tiếng gọi chiến trườngLuyện chắc tay súng lên đường xông pha
Anh xa... em ở quê nhàĐảm đang trung hậu hai ta thi cùng
Thương thương nhớ nhớ trong lòngKhi nào thống nhất non sông anh về
Anh em gửi trọn lời thềTrước sau như một không hề chuyển lay
Bảy năm (7 năm) giờ thực là đâyTổ chức lễ cưới.. nhớ ngày ra đi...
Lòng tin không ở đâu xaNằm ngay trong bụng tim ta lâu rồiLòng tin tốt nhất con ngườiĐà phật chính đó thánh ngời đặt raLòng tin ăn ở thật thàLấy tâm làm gốc đó là lòng tinLòng tin cũng đẹp như tiênCũng quý như của vàng tiền trời choMất tin giống mặt đeo moHết tin hết cả cơ đồ mai sauLòng tin xây nghĩa bắc cầuMọi người yêu mến ơn sâu nghĩa tìnhLòng tin văn hóa văn minhChắt chiu dành dụm giữa mình với taLòng tin quý nhất trong nhàSuốt đời làm tốt cũng là vinh quang./.
Cửu cao có chín con rồngXưa kia làm ruộng nhà nông chính nghềHai sương một nắng đi vềMồ hôi ướt đẫm không hề kêu caTình thương làng xóm chan hòaTrong ngoài êm ấm đậm đà mến nhauKhách hàng đến chợ Cửu CaoNgười mua người bán mời chào vui tươi
Bây giờ thời đại khác rồiNhà nông biến đổi thành người công thươngĐa nghề buôn bán dọc đườngCần gì có đấy khiêm nhường biết baoRồng bay phượng múa trên caoBan đêm nhìn xuống như sao đầy trờiĐiện - đường - trường - trạm tuyệt vờiNông thôn biến đổi khác thời xa xưa./.
